Từ lâu cổ nhân đã biết Acit đặc biệt là giấm từ ngày rất xa xưa.
Geber ở thế kỷ 13, trong một
văn kiện đã nói đến các loại Acit, Nitrit, Sulfurit vv...
Nhưng thời xưa người ta chưa
lưu ý đến phân tích Acit một
cách khoa học.
(Ảnh: Giấm chứa Axit)
Năm 1621 Tachenius chia các vật thể ra bằng vật thể Alcalins
và vật thể Alcalins và vật thể Acit.
Năm 1675, Lemery quả quyết rằng những phần tử Acit đều "nhọn" nên kích thích lưỡi,
chui vào các loại kim khí và làm phát xuất muối.
Theo Lavoisier thì yếu tố chung cho các Acit là dưỡng khí.
Liebig năm 1840 nói Acit chứa kinh khí và phát tiết
nó ra khi ở thể hơi do phản ứng với các loại kim khí.
Năm 1887, Arrhénius và Ostwalt phát sinh ions H+
khi thành chất lỏng và sinh ions OH- khi đối nghịch với bazờ 3 năm 1923, Bronsted và Lory, cả hai làm việc độc lập nhau mà cùng quả quyết Acit có khả năng nhượng bộ những Protons, còn bazờ thì chấp nhận nó.
Năm 1939, Usanovich đưa ra chủ thuyết bảo rằng :
1. Acit tạo ra muối với bazờ.
2. Acit cung cấp những cation.
3. Acit kết hợp với những Amions và électrons tự do. Còn bazờ là những chất sinh ra anions hay électrons và kết hợp
vói Cation.
(Nguồn: Phát minh khoa học)
No comments:
Post a Comment